Truyện kể rằng một vị vua khi về già, ông muốn vẽ lại bức hoạ chân dung của mình để truyền lại cho hậu thế mai sau. Tuy nhiên về ngoại hình ông bị chột một con mắt và bị què một chân, vì không muốn hậu thế biết mình xấu xí và khiếm khuyết về ngoại hình nên ông cần một hoạ sĩ tài ba để vẽ cho đẹp.
Một vị hoạ sĩ nổi tiếng đương thời họa cho ông thành một người
dũng mãnh nhưng mắt bị chột và chân bị què, nhà vua bực tức ra lệnh chém đầu.
Một hoạ sĩ khác họa ra bức chân dung vị vua mắt không còn chột
và chân không còn què, ông liền ra lệnh chém vì tội khi quân.
Bao nhiêu hoạ sĩ nổi tiếng cả nước không ai dám vẽ cho nhà vua nữa
vì sợ số phận mình cũng tương tự.
Một anh hoạ sĩ trẻ không mấy tiếng tăm xung phong vẽ cho nhà
vua, văn võ bá quan đều nghĩ anh này sẽ chết chắc, tuy nhiên sau khi đưa bức hoạ
ra nhà vua khen thưởng vàng bạc châu báu và gả cô công chúa xinh đẹp cho anh hoạ
sĩ trẻ này.
Hoá ra anh vẽ nhà vua rất chân thực, thành một vị vua ngồi trên
lưng ngựa, giương cung lớn lên bầu trời nhắm bắn, con mắt bị chột đang nheo lại
và được che khuất bởi tay nắm mũi tên, chân bị què thì khuất sau lưng ngựa, con
ngựa cũng cất vó lên như bay trông rất oai phong và dũng mãnh.
Bài học: Trên đời ai cũng có điểm mạnh và điểm yếu, người biết đối nhân
xử thế là người chân thành tôn vinh những điểm mạnh và dấu đi điểm yếu người
khác.
Đăng nhận xét