Dòng đời vẫn cứ hối
hả, vội vã chạy gấp gáp như một guồng máy chưa kịp nhấn nút tắt.
Để khi rời xa mái ấm êm đềm nhất chúng ta sẽ có thể học cách sống
một mình.
Thuở bé ta được chở che, bao bọc trong vòng tay cha mẹ, dưới mái
ấm hiền hòa. Chúng ta chưa nhìn ra thế giới bên ngoài đang diễn ra như thế nào.
Rồi để khi lớn lên, cuống cuồng chia tay người thân đến một chân trời mới.
Nơi đó, yêu thương có, hạnh phúc có, ngọt ngào có nhưng cay đắng,
vấp ngã, đau đớn cũng đang giăng mắc đầy rẫy. Vậy hãy học cách quẳng mình vào
cuộc đời nhiều giông bão ấy đi? Để không phải ngỡ ngàng khi cuộc sống không như
mơ.
Hãy tự quẳng mình vào cuộc đời nhiều giông
bão
Để khi đêm đông ùa về, ai đó đã bước ra khỏi cuộc đời ta thì vẫn
sẽ có thể can đảm bước đi một mình khi trời giá rét đang bủa vây.
Hạnh phúc, yêu thương, chia ly, từ biệt, những cái ranh giới ấy
mỏng manh lắm, nhạt nhòa lắm. Người đã không còn thương ta nữa rồi, bờ vai lạnh
ngắt, nụ hôn ngày hôm qua đắng chát trên môi quyện trong làn nước mắt rơi cho
kí ức cũ.
Thôi thì điều đã cũ, người đã xa, tình đã nguội, chớ nên ôm lấy
vào mình đau đớn ấy mà tổn thương hiện tại.
Chấp nhận điều nhẫn tâm đó, tình cảm sẽ lớn lên vì đau đớn ta phải
chịu có lúc khiến trái tim bớt dại khờ hơn. Đừng sợ tổn thương thêm lần nữa, đừng
để tâm hồn chai lì, hãy cứ mở lòng yêu đi, dù biết rằng chông gai còn nhiều. Quẳng
mình vào chốn tình ái không mấy an toàn ấy để tìm kiếm hạnh phúc thực sự!
Hãy tự quẳng mình vào cuộc đời nhiều giông
bão
Để khi thành công chỉ mới lấp ló ở nơi xa đã vội vàng bị đóng chặt
lại cũng vẫn vững tin vào chính bản thân mình.
Thành công đến không hề dễ dàng, có khi phải đánh đổi rất nhiều
thứ mới có được. Những thứ ta đã đánh đổi liệu rằng có giá trị như cái đích cuối
cùng đó không?
Có lẽ điều này cũng không còn quan trọng nữa vì không phải thứ
gì cũng mang trong mình một giá trị có thể quy đổi. Con đường phía trước chúng
ta đi sẽ nhiều chông gai, trắc trở nhưng nếu không thử đặt chân lên đó một lần
thì sao có thể cảm nhận được mùi vị thành công. Hãy cứ mạnh dạn bước đi, sẽ vất
vả, cay đắng lắm đấy nhưng chỉ có thế ta mới thấy cuộc đời đáng phải sống và
trân trọng.
Cuộc đời phía trước mà chúng ta phải đi còn nhiều thử thách,
gian nan. Hãy can đảm quẳng mình vào chốn thị phi, không mấy êm ả ấy để thấy được
giá trị cuộc sống chỉ dừng lại khi không dám đối mặt với thực tại.
Đăng nhận xét