Một buổi sáng, con hạc thức dậy, và quyết định thêu vào chiếc quần
trắng của mình một bông hoa, nhằm tô thêm vẻ đẹp cho mình.
Sau khi thêu được vài mũi, Công đi qua mới hỏi Hạc rằng: “ Chị Hạc,
chị thêu hoa gì đấy?”
“Tôi thêu hoa đào, bông hoa thể hiện được vẻ xinh xắn đáng yêu của
tôi”.
“Chị thêu hoa đào làm gì! Hoa đào chóng tàn, không phải điều may
mắn, hãy thêu một bông hoa hồng đi, vừa thoải mái, vừa có điềm lành!”
Hạc nghe thấy cũng có lý, nên quyết định gỡ chỗ chỉ ra, thêu một
bông hoa hồng. Khi đang thêu rất say mê, một chú gà cảnh đi qua .. “chị Hạc,
bông hoa hồng này bé quá, lại đơn điệu, tôi nghĩ chị nên thêu một bông mẫu đơn,
rất phú quý và hào hoa!”
Hạc cũng thấy có lý, lại gỡ chỗ bông hoa hồng ra, và bắt đầu
thêu hoa mẫu đơn…
Sau khi bông hoa mẫu đơn thêu được một nửa, lại có tiếng nói “Cô
Hạc, cô thích nghỉ ngơi, vui đùa trong đầm nước, đáng lý cô phải thêu hoa sen mới
phải! Hoa sen vừa phù hợp với sở thích, vừa thanh đạm, trang nhã!” Hạc cũng lại
thấy có lý, và lại gỡ hoa mẫu đơn, lại thêu lại hoa mới.… câu chuyện cứ thế tiếp
diễn, và Hạc mãi không thêu được bông hoa nào hết
Có nhiều bí quyết để thành công, nhưng chỉ có một bí quyết để thất
bại, đó là cố gắng làm hài lòng tất cả mọi người. Con hạc đã cố gắng theo ý kiến
tất cả mọi người, vì nó không có lập trường và quyết định của mình.
Khi xử lý các việc, lập trường phải hết sức kiên quyết, vững
vàng, không do dự thay đổi. Dù sao thì con người cũng có lúc đúng, lúc sai,
nhưng nếu không kiên quyết vững vàng, thì chúng ta sẽ chẳng bao giờ đi tới đâu
hết.
Đăng nhận xét