Giữa guồng quay vô tận của thời gian, áp lực của cuộc sống, của
công việc, người ta bắt đầu thấy chóng mặt, ngột ngạt… thì khái niệm sống chậm
không còn là điều gì đó quá mới mẻ. Nhưng sống chậm như thế nào cho đúng, sống
chậm như thế nào cho đủ và thấm thía thật sâu ý nghĩa của sống chậm thì thật là
không phải dễ.
Sống chậm! Chậm lại để không hời hợt, chậm lại để nuôi chín cảm
xúc, để lắng nghe nhịp chảy của cuộc sống, nhịp chảy của chính con tim mình, để
nhận ra điều gì thực sự là cốt lõi, điều gì chỉ là thoáng qua…
HÒA MÌNH VÀO THIÊN NHIÊN
Bạn hãy nhìn cách các dòng sông đi, nó uốn lượn. Bạn hãy nhìn
vào con đường cao tốc. Nếu mà là trên một hoang mạc không vật cản, nó là một vệt
thẳng tắp. Con người muốn đi nhanh, có lẽ là bởi họ biết cuộc sống của mình hữu
hạn và ngắn ngủi. Một đời người dài là thế, có khi chưa bằng một cái chớp mắt của
vũ trụ. Tự nhiên sống chậm vì tự nhiên không mục đích. Nhưng con người lại là một
tạo vật sống có ý thức và có mục đích. Dù biết rằng đôi khi vì quá nghĩ đến mục
đích mà bỏ qua nhiều điều thú vị trên đường đi. Sống chậm, tôi nghĩ không phải
là một cách sống đối nghịch với cách sống nhanh. Nó cũng không biện minh cho
cách sống lờ đờ không mục đích, không lý tưởng.
Tôi nghĩ những người đầu tiên nghĩ đến sống chậm là những người
sống nhanh nhất, nó là một cách tự nhắc nhở để điều hòa, để nhắc nhở rằng con
đường còn dài và cần giữ sức, cần tái tạo, để thực sự là sống, chứ không phải
là phi như bay trên đường đời.
Tôi cũng là một người vội vã. Nhưng nếu một buổi sáng nào đó, chuẩn
bị đi làm, đột nhiên trời đổ mưa thật to, thì khả năng lớn là tôi sẽ quay vào
nhà, pha một ly sô cô la nóng, tự thưởng cho mình việc đọc một cuốn sách nào đó
trong lúc ngắm mưa ngoài ban công.
Sống nhanh hay sống chậm với tôi là sự lựa chọn của thời điểm. Nếu
đi quá nhanh, tôi cũng sợ rằng mất đi những cảm xúc nho nhỏ, thậm chí là mất đi
những khoảnh khắc đẹp nhất. Một con đường nhiều lá vàng, một khoảng trời nhiều
gió, một cốc cà phê thật ngon, một quyển sách thật hay, một cô gái có đôi mắt đẹp…
Nói cho cùng thì định luật vạn vật hấp dẫn được Isaac Newton phát hiện ra khi nằm
nghỉ dưới một gốc táo. Ý tưởng về khinh khí cầu đến khi người phát minh ra nó
ngồi trên một bãi biển và ngắm bầu trời…
Nhưng tôi cũng sợ là nếu sống quá chậm, tôi sẽ chẳng kịp tặng
cho cuộc sống này được điều gì, vì tôi chẳng có gì ngoài cái cảm xúc nhỏ nhoi
cho riêng bản thân mình.
VÀ SỐNG CHO NHỮNG Ý NGHĨA
Tôi nghĩ đến một người bạn tôi quen. Đó là một con người đang sống nhanh, nhưng sống nhanh một cách ý nghĩa, cảm thấy mình tồn tại một cách hoàn hảo trong sự bận rộn. Chẳng phải như thế cũng thú vị lắm sao! Để giữa những lúc nghỉ ngơi giữa giờ, người bạn ấy có thể nhắn cho tôi một cái tin rất… “sống chậm” .
Bởi vì cuộc sống là một bản nhạc tuyệt vời, cũng có khi là một bản
rock ồn ào cuộn sôi, cũng có khi là một khúc ballad dịu dàng chậm rãi… Vậy thì
đâu có gì phải băn khoăn về sống nhanh hay sống chậm! Cứ sống để sau này, khi nằm
xuống cảm thấy mình sống đủ và không hối tiếc.
Có ai đó đã nói: “Cuộc sống quá ngắn ngủi nên hãy hôn thật chậm,
cười thật tươi, yêu thật chân thành và tha thứ thật nhanh”. Đấy, cái gì đáng
nhanh thì nhanh, cái gì đáng chậm thì chậm.
“Sống là không chờ đợi”, câu slogan quen thuộc (của một nhãn
hàng) cũng đã trở thành phương châm sống của không ít người, đặc biệt là những
người trẻ. Mỗi ngày sống của chúng ta với biết bao nhiêu điều mắt thấy, tai
nghe để thấu hiểu và trải nghiệm bằng cách này hay cách khác đã đang thấp
thoáng hay hiện hữu trong trí óc chúng ta. Và trong đời sống “phi mã” có biết
bao cảnh đời đang đứng lại?
bao cảnh đời đang đứng lại?
Cuộc sống là muôn mảnh ghép. Chúng ta cảm nhận được bao nhiêu chất
ấy trong cuộc sống này? Hạnh phúc nhất là được sống, dù ở thời điểm nào. Cần lắm
một góc sống chậm để được sống đầy đủ hơn với cuộc sống, để đừng bao giờ sống
thiếu khi đã được sống!
CHẬM LẠI ĐỂ NHANH HƠN
Chậm lại để không hời hợt, chậm lại để nuôi chín cảm xúc, để lắng nghe nhịp chảy của cuộc sống, nhịp đập của chính con tim mình, để nhận ra điều gì thực sự là cốt lõi, điều gì chỉ là thoáng qua… Chậm lại để nhìn lại. Chậm lại để… nhanh hơn.
Sống chậm dường như kéo ta bước chậm lại, đưa con người trở về với
bề sâu, bề xa, những góc khuất trong tâm hồn, chầm chậm lắng nghe và suy ngẫm.
Sống chậm! Chậm lại để không hời hợt. Chậm lại không phải là để
thụ động tận hưởng. Chậm lại để nhìn lại. Chậm lại để… nhanh hơn.
“Cuộc sống là một bản nhạc tuyệt vời, cũng có khi là một bản
rock ồn ào cuộn sôi, cũng có khi là một khúc ballad dịu dàng chậm rãi… Vậy thì
đâu có gì phải băn khoăn về sống nhanh hay sống chậm! Cứ sống để sau này, khi nằm
xuống cảm thấy mình sống đủ và không hối tiếc.”
Có một nhà văn đã viết thế này: “…Tôi sẽ tập ăn chậm để thấy vị
ngọt của hạt gạo quê xứ nghèo, tập đi chậm để thấy hai hàng cây bên đường thay
lá, tập sống chậm lại, chậm lại để nhận thấy tình đời, tình người lấp lánh bên
tôi…”.
Sống chậm – đó là những lúc họ ngồi trong những quán cà phê, trầm
ngâm suy nghĩ về cuộc sống, tự hài lòng với những gì mình đang có, và cảm thấy
rất vui vẻ, hạnh phúc. Còn sống chậm theo kiểu sống mòn thì không nên chút nào.
Cũng tùy hoàn cảnh. Lúc còn trẻ, niềm tin, năng lực, sự năng động
tràn đầy, bảo người ta sống chậm thì hơi khó. Trong khi cơ hội và thách thức
còn đặt ra cho họ.
Nhiều người vẫn sống nhanh, phấn đấu, và họ cảm thấy hài lòng với
cuộc sống đấy thôi! Với họ, sống là vươn lên, nỗ lực hết mình, và họ tìm thấy
niềm vui với thành công đạt được.
Cũng tùy vào hoàn cảnh, ai đó sẽ nhận thấy cần sống chậm lại một
chút, dành nhiều thời gian thư giãn, chiêm nghiệm và tìm kiếm thêm tình yêu
thương… Học thiền, tập yoga, tĩnh tâm bằng trà đạo… là những giải pháp “sống chậm”
của nhiều người thời nay. Hãy hòa mình với thiên nhiên và tận hưởng tận giây
phút hạnh phúc trong hiện tại.
Đôi khi bạn chỉ cần nhắm mắt lại, chỉ vài phút thôi, bạn cũng có
thể cảm nhận được ý nghĩa cuộc sống.
Đôi khi bạn chỉ cần ngừng chạy, chỉ vài phút thôi, bạn cũng có
thể cảm nhận được nhịp điệu cuộc sống.
Đôi khi bạn chỉ cần im lặng, chỉ vài phút thôi, bạn cũng có thể
lắng nghe được những điều kì diệu của cuộc sống.
Đôi khi bạn chỉ cần một mình, chỉ vài phút thôi, để bạn hiểu
thêm về chính mình.
Đôi khi bạn cần tạm dừng lại tất cả mọi việc, tìm lại cho mình một
khoảng lặng tâm hồn, tìm lại cho mình những phút giây thoải mái để lắng nghe nhạc
điệu cuộc sống, lắng nghe nhịp đập trái tim, lắng nghe tiếng nói của lòng mình
nghe hơi thở của đất trời và hòa mình cùng thiên nhiên.
Và có rất nhiều đôi khi khác mà bạn có thể viết nên…
Lúc này tôi chợt nhớ đến bài hát “Nếu chỉ còn một ngày để
sống” của nhạc sĩ Trịnh Công Sơn: “Chợt nhận ra cuộc đời quá đẹp, phải chăng ta
có lúc vội vàng, nên ra đi chưa được bình yên… ”
Cho tôi như bóng mây, lang thang qua cõi này
Cho tôi được ngắm sao trên trời, giữa hương đồng cỏ nội
Cho tôi như khúc ca, bay đi xa rất xa
Cho tôi được cám ơn cuộc đời, cám ơn mọi người
Cho tôi được sống trong tim người, bằng những lời ca
Cho tôi được ngắm sao trên trời, giữa hương đồng cỏ nội
Cho tôi như khúc ca, bay đi xa rất xa
Cho tôi được cám ơn cuộc đời, cám ơn mọi người
Cho tôi được sống trong tim người, bằng những lời ca
Nếu chỉ còn một ngày để sống, người đưa tôi về đến quê nhà
Để tôi thăm làng xưa nguồn cội, cho tôi mơ mơ tiếng mẹ cha
Nếu chỉ còn một ngày để sống, người cho tôi một khúc kinh cầu
Người tôi thương êm ấm môi cười, cho con tôi bước đời yên vui
Nếu chỉ còn một ngày để sống, làm sao ta trả ơn cuộc đời
Làm sao ta đền đáp bao người, nâng ta lên qua bước đời chênh vênh
Nếu chỉ còn một ngày để sống, làm sao ta chuộc hết lỗi lầm
Làm sao ta thanh thản tâm hồn, xuôi đôi tay đi giữa hừng đông
——————- —
Nếu chỉ còn một ngày để sống, muộn màng không lời hối lỗi chân thành
Buồn vì ai,ta làm ai buồn. Xin bao dung tha thứ vì nhau
Nếu chỉ còn một ngày để sống, chợt nhận ra cuộc đời quá đẹp
Phải chăng ta có lúc vội vàng, nên ra đi chưa được bình an .
Để tôi thăm làng xưa nguồn cội, cho tôi mơ mơ tiếng mẹ cha
Nếu chỉ còn một ngày để sống, người cho tôi một khúc kinh cầu
Người tôi thương êm ấm môi cười, cho con tôi bước đời yên vui
Nếu chỉ còn một ngày để sống, làm sao ta trả ơn cuộc đời
Làm sao ta đền đáp bao người, nâng ta lên qua bước đời chênh vênh
Nếu chỉ còn một ngày để sống, làm sao ta chuộc hết lỗi lầm
Làm sao ta thanh thản tâm hồn, xuôi đôi tay đi giữa hừng đông
——————- —
Nếu chỉ còn một ngày để sống, muộn màng không lời hối lỗi chân thành
Buồn vì ai,ta làm ai buồn. Xin bao dung tha thứ vì nhau
Nếu chỉ còn một ngày để sống, chợt nhận ra cuộc đời quá đẹp
Phải chăng ta có lúc vội vàng, nên ra đi chưa được bình an .
Nếu chỉ còn một ngày để sống,muộn màng không lời hối lỗi chân
thành
Buồn vì ai,ta làm ai buồn? Xin bao dung tha thứ vì nhau
Nếu chỉ còn một ngày để sống, chợt nhận ra cuộc đời quá đẹp
Phải chăng ta có lúc vội vàng, nên ra đi chưa được bình anCho tôi như bóng mây, lang thang qua cõi này
Cho tôi được ngắm sao trên trời, giữa hương đồng cỏ nội
Cho tôi như khúc ca, bay đi xa rất xa
Cho tôi được cám ơn cuộc đời, cám ơn mọi người
Cho tôi được sống trong tim người, bằng những lời ca
Buồn vì ai,ta làm ai buồn? Xin bao dung tha thứ vì nhau
Nếu chỉ còn một ngày để sống, chợt nhận ra cuộc đời quá đẹp
Phải chăng ta có lúc vội vàng, nên ra đi chưa được bình anCho tôi như bóng mây, lang thang qua cõi này
Cho tôi được ngắm sao trên trời, giữa hương đồng cỏ nội
Cho tôi như khúc ca, bay đi xa rất xa
Cho tôi được cám ơn cuộc đời, cám ơn mọi người
Cho tôi được sống trong tim người, bằng những lời ca
Đăng nhận xét