Bạn thân – người chẳng bao giờ quay lưng với ta dẫu cả thế
giới làm vậy. Nếu một ngày, chẳng may ta mắc phải lỗi lầm, họ không lên án,
không bài xích, bởi họ hiểu rằng ai rồi cũng phải trưởng thành từ những lầm lỡ,
biết phân biệt phải trái đúng sai và tự chịu trách nhiệm cho cuộc đời mình.
Bạn gặp những người quên bạn. Bạn sẽ quên những người
mình từng gặp. Nhưng đôi khi, bạn gặp những người mình không thể quên. Đó là “bạn
bè””.
Những mối quan hệ luôn xuất hiện tầng tầng lớp lớp trong
cuộc đời mỗi chúng ta, như thể tự nhiên muốn kết nối người và người lại với
nhau. Có những cuộc gặp gỡ chớp nhoáng, có những cái bắt tay xã giao và những
cái ôm hững hờ, cuối cùng người ở lại bên ta lâu nhất chính là bạn của ta. Tình
bạn giữa hai người được thời gian gắn chất keo bền bỉ có tên gọi là năm tháng.
Có những lúc, bóng hình bạn và ta in trên nền đất xi-măng
rải đầy những chiếc lá khô úa màu, bằng phẳng và thênh thang như con đường ghi
dấu ấn tuổi học trò đầy mơ mộng. Có đôi khi, ta và bạn tình cờ gặp gỡ, cười đùa
rồi trở nên thân thiết thật nhanh mà chẳng hiểu lý do tại sao. Chỉ riêng một điều
chúng ta biết, bản thân nhận được từ đối phương những gì, giống như phép bù trừ
giữa các lỗ hổng mà người kia còn thiếu. Đó chính là một người bạn thân đúng
nghĩa. Sẽ chẳng có người bạn nào mọi mặt đều tốt, nhưng ta hãy yêu bạn ta như
yêu chính lỗi lầm của bản thân. Bởi tìm được một người để thổ lộ và giãi bày
tâm sự đâu dễ dàng gì.
Bạn thân – người luôn sẵn sàng lắng nghe những điều khúc
mắc trong lòng. Ta có thể tỉ tê tâm sự, chiếm giữ cả buổi tối cuối tuần của họ
mà không lo lắng bản thân gây phiền hà cho người khác. Dù là ở đâu và vào lúc
nào, điều họ quan tâm nhất chính là tâm trạng của ta. Thậm chí, họ để ý cả những
lúc ta chẳng thể nói thành lời, khiến ta vì thế mà phấn chấn trở lại. Tình bạn
luôn là liều thuốc xoa dịu nỗi đau trong tình yêu và thất vọng trong cuộc sống.
“Ai cũng lắng nghe điều bạn phải nói. Bạn bè lắng nghe điều
bạn nói. Bạn thân lắng nghe điều bạn không nói.”
Bạn thân – người chẳng bao giờ quay lưng với ta dẫu cả thế
giới làm vậy. Nếu một ngày, chẳng may ta mắc phải lỗi lầm, họ không lên án,
không bài xích, bởi họ hiểu rằng ai rồi cũng phải trưởng thành từ những lầm lỡ,
biết phân biệt phải trái đúng sai và tự chịu trách nhiệm cho cuộc đời mình.
Thay vì gây thêm áp lực, họ sẽ im lặng ở bên ta lúc ta cần chia sẻ, vì họ biết
rằng chắc chắn ta phải chịu những tổn thương ấy. Có thời điểm, họ cần phải
buông tay và để ta lao vào vận mệnh của chính mình. Và có thời điểm để chuẩn bị
nhặt lên những mảnh vỡ sau khi tất cả đã kết thúc. Ai cũng có nỗi khổ riêng và
chẳng ai có quyền phán xét ai cả. Lỗi lầm là một phần của cuộc sống, còn người
bạn chân chính luôn biết cách chia sẻ và cảm thông.
“Một người bạn là người mà ta có thể trút ra tất cả trái
tim mình, trái tim đầy tro trấu, biết rằng những bàn tay dịu dàng nhất sẽ cầm lấy
nó và sàng lọc, giữ lại những gì đáng giữ, và với hơi thở của lòng tốt, thổi đi
tất cả những phần thừa.”
Bạn thân – người luôn đứng về phía ta dẫu đôi khi chính
ta còn nghi ngờ bản thân mình. Trước mặt ta, họ thẳng thắn, trung thực, thành
thật về những khuyết điểm của ta, và chấp nhận chúng. Sau lưng ta, họ nói về những
ưu điểm của ta một cách đầy tự hào, bảo vệ ta trước những lời dèm pha chứ chẳng
bao giờ có thói quen tâm sự với người thứ ba, bốn, năm… về thói hư tật xấu của
bạn mình. Họ chính là người mang lại sự tự tin, thúc đẩy sự hoàn thiện cho ta
trong cuộc sống.
Bạn thân – người luôn bên cạnh khi ta gặp khó khăn. Người
xưa có câu:“Hoạn nạn mới hiểu lòng bạn”. Chính vậy, tình cảm chân thật thể hiện
rõ nét nhất tại một thời điểm nào đó trong cuộc sống, con người ta sa cơ lỡ vận,
khủng hoảng và bế tắc đủ mọi đường. Trong khi ta cảm nhận được thái độ miễn cưỡng
hay thoái thác từ phần lớn mối quan hệ, thì họ vẫn tươi cười, nhiệt thành đứng
chung chiến tuyến cùng ta vượt qua “đại hạn” của đời mình. Họ giúp đỡ ta, tốt với
ta bởi toàn tâm toàn ý mong ta tốt đẹp và không mong chờ đáp trả. Chính lúc đó,
ta nhận ra rằng ta may mắn đến nhường nào.
Bạn thân – người dẫn đường lý tưởng. Có người ví một người
bạn cũng giống như ngôi sao Bắc Đẩu, ta có thể trông vào họ khi ta lạc đường.
Cuộc đời là một chuỗi những cuộc hành trình không biết mệt mỏi, không thấy điểm
dừng. Đôi khi đứng trước một vài ngã rẻ, ta bị mất phương hướng, chẳng biết đi
đâu về đâu. Ngay lúc đó, họ sẽ xuất hiện và kéo ta ra khỏi tất cả những rối rắm
ấy.
Bạn thân – người luôn cố gắng duy trì tình cảm bền chặt
giữa hai người. Đôi khi, chúng ta làm sai một vài chuyện hay lỡ lời khiến người
kia buồn lòng và cũng phải mất một thời gian vừa đủ để nhận ra mình cư xử chưa
đúng mực. Người bạn chân chính không bao giờ bôi xóa hay lãng quên chúng, mà sẽ
ghi nhớ thật kỹ để nhắc nhở bản thân không bao giờ được tái phạm. Họ sẵn sàng
chủ động xin lỗi và sau đó tình cảm càng sâu sắc hơn trước. Thi thoảng, con người
ta quên mất rằng “lời chào cao hơn mâm cỗ” và chỉ một tiếng “cảm ơn”, “xin lỗi”
có thể hàn gắn mọi mối quan hệ tưởng chừng đang đứng trên bờ đổ vỡ. Rốt cuộc,
ta giữ lại cái tôi làm gì trong khi sẽ mất đi một người bạn quan trọng trong đời?
“Trong tình bạn, nếu không sẵn lòng tha thứ cho nhau những
lỗi lầm nhỏ mọn thì không sao bền vững được.”
Tuy nhiên cuộc sống xô bồ, ta vẫn hay mơ hồ giữa hai khái
niệm “bạn” và “bè”, bởi con người thường sống theo bản năng và cảm tính. Ta
hoang mang vì bị bạn mình quay lưng, nói xấu, phản bội… Ta thất vọng và ngờ vực
vào cái ta đã từng tin, bản thân trở nên yếu nhược và thu mình trước bất kỳ ai.
Dần dà, ta đánh mất cái chân tình nguyên sơ thuở ban đầu mà lao vào những lợi
ích hay vật chất trước mắt, những mối quan hệ vụ lợi, so đo thiệt hơn bởi các
thứ lặt vặt, tủn mủn. Cứ thế, ta chẳng bao giờ tìm được một người bạn thực sự nữa.
Khi ta toan tính với ai, chính người đó sẽ toan tính lại
với ta. Khi ta đối xử thật lòng với ai, mặc dù không chắc người kia sẽ thật
lòng, nhưng ít nhất ta hiểu rằng mình không làm điều gì hổ thẹn. Muốn có một
người bạn tốt, trước hết hãy trở thành một người bạn tốt. Ta hãy trân trọng một
mối quan hệ, mà trong đó, sau mỗi lần tranh cãi chúng ta hiểu nhau hơn, quan
tâm nhau hơn, thân thiết và gắn bó khắng khít hơn. Tất nhiên, mỗi người đều cần
nhường nhịn, bỏ xuống cái tôi và lòng tự tôn, thứ ta nhận lại sẽ đáng giá gấp
ngàn lần thứ ta bỏ ra. Tình yêu cũng vậy mà tình bạn cũng vậy, cái cốt lõi
chính là chân tình. Làm được như vậy không dễ đâu, chỉ khi nào chúng ta coi đối
phương là thực sự quan trọng.
Đăng nhận xét