By
Rudyard Kipling (1899 – For his only son Jack when the boy was 12 years old)
NẾU
(bản dịch của Trịnh Lữ)
Nếu vẫn minh mẫn khi tất cả xung quanh
Đã đang mê muội và còn đổ lỗi cho mình;
Nếu vẫn tự tin khi bị tất cả nghi ngờ,
Và còn để cho họ được nghi ngờ;
Nếu biết đợi chờ mà không mệt mỏi,
Bị dối trá mà không dối trá
Bị thù hận mà không hận thù,
Mà vẫn không thiện nhân ra mặt, không thông thái ra lời;
Nếu biết mơ – mà không lấy mộng làm thầy;
Nếu biết nghĩ, mà không nghĩ chỉ để nghĩ;
Nếu đã gặp cả Thành công và Tai họa
Mà coi hai kẻ mạo danh ấy vẫn hệt như nhau;
Nếu vẫn kiên nhẫn khi những lời chân thật của mình
Bị đám tiểu nhân xuyên tạc để bẫy kẻ dại khờ,
Hoặc dõi nhìn những thứ để đời của mình đổ vỡ
Rồi lại cúi xuống dựng chúng lên với những dụng cụ cũ mòn;
Nếu có thể chồng hết mọi món tiền thắng cược
Đặt cả vào một ván sấp ngửa
Thua hết sạch, rồi chơi lại từ đầu
Mà không hề thở ra một lời nào về món thua mất ấy của mình;
Nếu có thể bắt cả tim óc gân cốt mình
Vẫn phụng sự kiếp nghiệp mình khi chúng đã kiệt lực từ lâu
Và vẫn gắng gỏi khi chả còn gì nữa
Ngoài Ý Chí vẫn cứ bảo chúng rằng “Gắng lên nào”;
Nếu biết chuyện trò với đám đông mà vẫn giữ được phẩm hạnh của mình,
Hoặc giao du với vua chúa mà vẫn cứ bình dân;
Nếu cả kẻ thù lẫn bạn quý đều không thể làm mình bị tổn thương;
Nếu biết trọng thị tất cả mà không quá thế với ai;
Nếu biết khiến cho một phút gian nan khắc nghiệt
Có giá trị như sáu mươi giây tập chạy đường dài –
Con sẽ có cả Trái Đất này, cùng mọi thứ nó chứa đựng,
(bản dịch của Trịnh Lữ)
Nếu vẫn minh mẫn khi tất cả xung quanh
Đã đang mê muội và còn đổ lỗi cho mình;
Nếu vẫn tự tin khi bị tất cả nghi ngờ,
Và còn để cho họ được nghi ngờ;
Nếu biết đợi chờ mà không mệt mỏi,
Bị dối trá mà không dối trá
Bị thù hận mà không hận thù,
Mà vẫn không thiện nhân ra mặt, không thông thái ra lời;
Nếu biết mơ – mà không lấy mộng làm thầy;
Nếu biết nghĩ, mà không nghĩ chỉ để nghĩ;
Nếu đã gặp cả Thành công và Tai họa
Mà coi hai kẻ mạo danh ấy vẫn hệt như nhau;
Nếu vẫn kiên nhẫn khi những lời chân thật của mình
Bị đám tiểu nhân xuyên tạc để bẫy kẻ dại khờ,
Hoặc dõi nhìn những thứ để đời của mình đổ vỡ
Rồi lại cúi xuống dựng chúng lên với những dụng cụ cũ mòn;
Nếu có thể chồng hết mọi món tiền thắng cược
Đặt cả vào một ván sấp ngửa
Thua hết sạch, rồi chơi lại từ đầu
Mà không hề thở ra một lời nào về món thua mất ấy của mình;
Nếu có thể bắt cả tim óc gân cốt mình
Vẫn phụng sự kiếp nghiệp mình khi chúng đã kiệt lực từ lâu
Và vẫn gắng gỏi khi chả còn gì nữa
Ngoài Ý Chí vẫn cứ bảo chúng rằng “Gắng lên nào”;
Nếu biết chuyện trò với đám đông mà vẫn giữ được phẩm hạnh của mình,
Hoặc giao du với vua chúa mà vẫn cứ bình dân;
Nếu cả kẻ thù lẫn bạn quý đều không thể làm mình bị tổn thương;
Nếu biết trọng thị tất cả mà không quá thế với ai;
Nếu biết khiến cho một phút gian nan khắc nghiệt
Có giá trị như sáu mươi giây tập chạy đường dài –
Con sẽ có cả Trái Đất này, cùng mọi thứ nó chứa đựng,
Và hơn
thế nữa, con ơi, con sẽ nên Người!
Đăng nhận xét