Chiều nay ba nhờ con bọc hộ mấy cuốn sách, con khệ nệ bê
sách từ tầng trệt lên tầng hai, mở điều hòa, tivi lên xem, sau đó vừa ngồi xổm
bọc sách vừa theo dõi chương trình ca nhạc rất sôi động.
Khi thấy ba tỏ ý trách con sao phải khổ sở bê sách từ tầng
trệt lên tầng hai rồi phải ngồi bọc sách với tư thế không thoải mái như thế,
con đã trả lời: “Ba không biết là bọc xong mấy chục quyển rồi con mới tìm ra
cách bọc hiệu quả này à, mà con cũng chẳng để ý đến việc phải bê vác đâu, con có sức khỏe mà”.
Về chuyện con xem tivi, ba không định nói nhiều, nhưng ba
cần nghiêm chỉnh nhắc nhở con thế này: “Khi làm việc gì đó, nếu không tính toán
trước mà đã bắt tay ngay vào, rồi nghĩ rằng sẽ mò mẫm rút kinh nghiệm trong khi
làm, đó là cách nghĩ của 30 năm về trước, nhưng cho đến ngày nay mà áp dụng như
thế thì là sai rồi”.
Con có thể nói lại rằng: “Học hỏi từ những sai lầm thì có
gì không đúng?” Thế thì ba hỏi con: “Tại sao lại không thể làm đúng ngay từ lúc
khởi đầu?”
Trong một đám nguời cạnh tranh nhau, nguời như thế nào sẽ
giành thắng lợi? Đương nhiên đó sẽ là nguời làm sai ít nhất.
Giống như việc lái xe đi tìm nhà vậy, những lúc không vội
vàng gì, con có thể nói, cứ từ từ mà tìm, đi quá rồi thì quay lại. Nhưng thiết
nghĩ, tại sao con lại không xem trên bản đồ, vạch ra lộ trình, tránh phải “từ từ
tìm” hay “sai thì quay lại”.
Như vậy con đã tiết kiệm được bao nhiêu thời gian để làm
việc khác. “Thời gian”, đó mới chính là vấn đề quan trọng. Ba mươi năm trước xe
cộ còn ít, con có thể dễ dàng quay đầu xe, nhưng ngày nay đâu đâu cũng là đường
một chiều, chỉ e một khi con đã chạy qua rồi thì phải mất rất nhiều thời gian,
con mới có thể tìm thấy chỗ để quay đầu xe.
Vậy tại sao lại phải vội vàng hành động như thế? Hôm nay,
con đã phạm phải khuyết điểm. Đó là sự vội vàng xuất phát. Ở cái thời đại cần sự
hiệu quả này, nguời nào không có kế hoạch trước mà đã vội vàng hành động thì ắt
hẳn nguời đó sẽ thất bại ngay từ khi công việc chưa bắt đầu.
Không hiểu rõ đối thủ của mình đã vội vàng xuất binh thì
đã nắm chắc phần thất bại ngay từ khi chưa cần nổ phát súng nào, mà sự thất bại
trong chiến trận rất có thể phải trả giá bằng máu.
Ba đã từng đọc trên báo về cái chết li kì ngay trên ghế
lái của một nguời tài xế. Đầu anh ta thò ra ngoài cửa xe nên bị thân xe và cột
điện ép đến nát thịt. Kết quả điều tra cho thấy, nạn nhân quay đầu xe trong đêm
tối, thò đầu ra ngoài để quan sát phía sau cho rõ, nhưng đường thì chưa kịp
nhìn rõ mà đã quay đầu xe, và tài xế thiệt mạng. Đây không phải là một hậu quả
đau xót của việc không suy nghĩ kĩ mà vội vàng hành động hay sao?
Nên nhớ thời đại ngày nay so với 30 năm về trước hoàn
toàn khác rồi. Thời đại Nông nghiệp dựa vào tri thức truyền thụ bằng miệng và
kĩ thuật đạt được do dày công khổ luyện; nhưng ngày nay khoa học kĩ thuật và viễn
thông phát triển, đối với một lĩnh vực hoàn toàn xa lạ, con người cũng có thể có đầy đủ thông tin, cho dù
con không có chút kĩ thuật nào thì con vẫn có đầy đủ những máy móc cơ giới phù
hợp để sử dụng.
Thế nên, con hoàn toàn có thể đạt được thành công. Nói một
cách khác, những nguời chờ đợi rút ra kinh nghiệm nhờ những sai lầm mắc phải chắc
chắn sẽ bị lạc hậu và gặp phải thất bại. Xin đừng nói bây giờ con còn nhỏ nên cần
phải học hỏi nguời lớn dần dần, bởi vì 18 tuổi đâu còn nhỏ nữa.
Ngày nay trên thế giới có rất nhiều nguời trẻ tuổi, chưa
đến 20 đã thành danh, chẳng hề thua kém những nguời được gọi là trưởng thành, họ
rất có phong cách, rất hấp dẫn, rất có kinh nghiệm, rất quyết đoán. Những kinh
nghiệm ấy ở đâu ra vậy? Trên sách vở, trên máy tính và trong cuộc sống.
Khoa học kĩ thuật ngày nay có thể dùng máy tính để thử những
vụ nổ hạt nhân, có thể ngồi trong nhà để tạo ra sóng gió bão bùng, có thể đào tạo
những phi hành gia bằng những mô hình của tên lửa, có thể biểu diễn hòa nhạc
trên máy vi tính…
Những nguời trẻ tuổi đó biết sử dụng sự hỗ trợ của khoa học
kĩ thuật cộng với việc không có sự bó buộc khuôn giáo của công việc trước kia
nên họ mặc sức mà phát huy sức tưởng tượng, chính vì thế họ có thể tạo ra những
thành công đáng ngạc nhiên. “Anh hùng ngay từ lúc còn thiếu niên”, câu nói này
đã có từ mấy nghìn năm nay, nhưng ngày nay nó đúng hơn bất kì lúc nào khác.
Thậm chí, chúng ta có thể nói: Thiếu niên không thành anh
hùng thì con đường phía trước sẽ gặp nhiều khó khăn. Như việc một đám người thi chạy, nếu ngay từ lúc đầu anh không thể vượt lên
trên nguời khác thì chỉ e phía trước có quá nhiều nguời thì sau đó có chạy
nhanh hơn cũng khó lòng phát huy được.
Trước khi làm việc, họ đã nghiên cứu phương pháp nên hiệu
quả công việc mới cao như vậy. “Mò mẫm rút kinh nghiệm từ những sai lầm”, câu
này đã lỗi thời rồi. Hôm nay ta phải nói: “Hãy nghĩ ra phương pháp
khoa học nhất để không thắc mắc sai lầm ngay từ lúc khởi đầu!”
Ngay từ niên thiếu, nếu không dũng cảm vượt lên thì con
đường trước mặt sẽ rất khó khăn.
Đăng nhận xét