Công ty bề mặt
là sở hữu của ông chủ nhưng thực tế lại thuộc về mọi người. Công ty chỉ là 1 vũ
đài mà những người theo đuổi trên con đường đến thành công đều muốn bước tới.
Bằng quan điểm và thái độ
của ông chủ để tập trung vào công việc, sớm muộn có một ngày bạn sẽ là người
quan trọng nhất trong công ty!
Ba câu chuyện dưới đây sẽ
cải biến công việc, cuộc sống của bạn:
Câu
chuyện thứ nhất: Lương tâm bạn đã vượt qua cửa chưa?
Vào đêm động phòng hoa
chúc, khi tân lang phấn khởi vén tấm che mặt của tân nương, tân nương đang bẽn
lẽn e ngại ngẩng mặt lên, đột nhiên cười lớn, đồng thời chỉ tay và nói: “Mau
xem, chuột ăn mất gạo của nhà anh rồi kìa!“
Buổi sáng ngày thứ hai,
tân lang vẫn đang chìm trong giấc ngủ, tân nương thức dậy nhìn thấy chuột vẫn
đang ăn gạo, tức giận nói: Con chuột đáng chết! dám trộm ăn gạo nhà chúng ta!
[Vèo] một chiếc giầy ném qua, tân lang giật mình tỉnh giấc, bất giác bật cười.
Câu chuyện
trên không có ý gì khác, chỉ là muốn hỏi những nhân viên mới vào thậm chí cả
nhân viên cũ đã làm được một vài năm. Tại sao lúc đầu bạn lại lựa chọn công việc
mà bạn đang làm? Khi đã lựa chọn công việc này, không lý do gì mà cơ thể vượt
qua được mà tinh thần lại không qua được. Những người mới dễ dàng nhìn ra vấn đề,
vì người ngoài cuộc bao giờ cũng nhìn rõ hơn. Tiếp theo là bạn sẽ dùng phương
thức nào? Chế giễu, than phiền, phẫn nộ hay chỉ trích? Hay đặt mình vào vị trí
người chủ và rồi tích cực đi cải thiện những khuyết điểm và thiếu sót?
Tự hỏi bản
thân, lương tâm chúng ta thực sự qua cửa hay chưa?
Câu
chuyện thứ hai: bạn bỏ ra toàn bộ sức lực hay là nỗ lực hết sức?
Một ngày nọ, người thợ săn
dẫn theo chú chó săn của mình đi săn. Người thợ săn bắn trúng vào chân sau một
con thỏ, con thỏ bị thương bắt đầu chạy bạt mạng. Chó săn nhận được lệnh của thợ
săn cũng chạy như bay đuổi theo con mồi.
Nhưng đuổi mãi, đuổi mãi,
con thỏ chạy mất tăm, chó săn chỉ còn nước hậm hực quay về bên người thợ săn.
Người thợ săn bắt đầu nổi giận mắng: “Mày đúng là đồ vô tích sự, đến con thỏ
bị thương cũng để cho nó chạy thoát!”.
Chó săn nghe thế bèn không
phục đáp lại: “Tôi đã cố hết sức rồi còn gì!”
Lại nói về con thỏ mang vết
thương chạy vào trong hang, đồng bọn của nó vây quanh, ngạc nhiên hỏi: “Con
chó săn kia hung dữ như thế, cậu lại bị thương thế này, làm thế nào mà lại chạy
thoát được thế?”
“Đơn giản là vì nó là cố
hết sức, còn tôi là dốc toàn bộ sức lực. Nó không đuổi kịp tôi, cùng lắm chỉ bị
mắng một trận, còn tôi, nếu không dốc hết sức mà chạy thì chỉ có nước chết
thôi!”
Con người vốn
dĩ có rất nhiều tiềm năng, nhưng chúng ta luôn luôn tìm cái cớ cho bản thân hoặc
cho người khác: “Mặc kệ thôi, chúng tôi đã cố hết sức rồi.”
Thực tế mà
nói, cố hết sức thôi thì vẫn chưa đủ được, đặc biệt là trong thời buổi cạnh
tranh khốc liệt ngày nay. Thường xuyên hỏi bản thân mình, hôm nay mình là chú
chó săn cố gắng hết sức hay là chú thỏ dốc toàn bộ sức lực?
Câu
chuyện thứ ba: Cát sỏi và vàng
Một đoàn thương nhân cưỡi
lạc đà băng qua một hoang mạc, đột nhiên trong không trung truyền đến một âm
thanh thần bí: “Hãy bỏ một nắm cát vào trong túi, nó sẽ biến thành vàng.”
Có người nghe xong chẳng thèm quan tâm, bởi họ không tin, có người lại bán tín
bán nghi, bốc một nắm cát bỏ vào trong túi. Lại có người hoàn toàn tin tưởng, bốc
hết nắm cát này đến nắm khác bỏ vào túi to. Đoàn người tiếp tục đi, những người
không đem cát sỏi đi thì đi rất nhẹ, những kẻ trót bốc cát theo người thì đi rất
nặng nhọc vất vả.
Nhiều ngày trôi qua, đoàn
người đã băng qua được sa mạc, những người bốc cát bèn mở túi ra, sung sướng
phát hiện số cát vừa bẩn vừa nặng kia đã biến thành những hạt vàng lấp lánh.
Tôi từng suy nghĩ rất nhiều
lần vẫn không nghĩ ra hàm ý của câu chuyện này. Dần dần hiểu ra, trong cái đằng
đẵng của đời người, thời gian, trách nhiệm cũng giống như cát sỏi trên đất, chỉ
có những người biết nắm bắt cơ hội, dũng cảm nhận lấy trách nhiệm mới có thể
làm cho thứ cát sỏi tầm thường trở thành thứ vàng kim quý giá. Còn những kẻ
không biết nắm lấy cơ hội, không muốn đón nhận trách nhiệm thì ban đầu có vẻ sẽ
rất nhẹ nhàng thư thái, nhưng cả cuộc đời họ sẽ tối tăm u ám, cuối cùng họ cũng
không có lấy chút ánh sáng huy hoàng của vàng kim.
Hãy tự hỏi bản thân, ngày
hôm nay mình đã bốc bao nhiêu cát sỏi?
Khi làm việc tại bất kỳ
công ty nào, bạn không chỉ đơn giản là làm thuê cho sếp, mà bạn đang làm cho
chính tương lai của bạn, tự mình tích lũy kinh nghiệm và tiền tài, sếp chỉ là
cho bạn một “vũ đài” để bạn thể hiện giá trị và khả năng của mình.
Hãy biết học cách trân trọng “vũ đài” này,
tôn trọng sếp, và các đồng nghiệp. Không nên chỉ vì chút lợi ích của bản thân
mà làm hại đến mọi người.
Đăng nhận xét